Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

Những vụ án bí ẩn trong phòng kín


Ngày 9/3/1929, Isidore Fink bị bắn chết tại tiệm giặt ủi Fifth Avenue (tiệm này là của Isidore) ở số 4, hướng đông phố 132nd tại thành phố New York. Cảnh sát được gọi tới bởi người hàng xóm của nạn nhân là Locklan Smith,người nghe được tiếng hét thất thanh và những âm thanh của 1 cuộc vật lộn bên trong tiệm của Isidore.

Nhưng khi cảnh sát tới hiện trường, họ phát hiện của bị khóa từ bên trong nên liền nhờ 1 cậu bé chui qua của sổ nhỏ của căn phòng. Nạn nhân bị bắn 2 phát: 1 phát vào vai và 1 vào tay trái, bàn tay trái của cái xác còn có thuốc súng cháy. Sau khi điều tra hiện trường, cảnh sát xác nhận rằng đây không phải là 1 vụ án cướp của do còn rất nhiều tiền trong người Isidore, máy thu tiền của tiệm và không có hung khí tại đây. Ban đầu,cảnh sát không cho rằng đây là 1 vụ án phòng kín vì giả định hung thủ có thể chui qua cửa sổ nhỏ để vào.

Ngay lập tức, 1 số người nhỏ con trong sở được triệu tập nhưng không ai chui vào được. Rồi cảnh sát mới quan sát cậu bé chui vào 1 lần nữa và xác định là 1 vụ án phòng kín vì đến cả 1 cậu nhóc còn chui qua cái cửa sổ đó đầy khó khăn. Giả thuyết thứ 2 là Isdore bị bắn ở ngoài phố nhưng vết thuốc súng trên tay nạn nhân lại chỉ ra cự ly bắn của súng là khá gần.

Sau 2 năm điều tra, ủy viên hội đồng thành phố New York là Edward P. Mulrooney đành khép lại vụ án và gọi đây là "Vụ án phòng kín không thể giải quyết".

====================================


Nạn nhân lần này là Joseph Bowne Elwell, 1 trong những tay bài xuất sắc nhất thế kỉ 20, ông bị bắn chết tại căn nhà ở Manhattan ngày 11/6/1920. Quản gia của Joseph sau khi ra ngoài về, đã tìm thấy xác của Joseph ngồi sụp xuống với 1 lỗ đạn vào đầu ở tuổi 44. Vụ án đã gây ra 1 làn sóng dư luận mạnh mẽ vì tầm quan hệ của ông với giới truyền thông và tính chất vụ án, vụ án phòng kín không hề có 1 manh mối nào.

Theo nhận định của cảnh sát, Joseph bị bắn thẳng ngay vào giữa đầu bởi 1 khẩu revolver 45 và căn nhà hoàn toạn được đóng kín trong lúc ông chết (ngoài cửa ra vào của bà quản gia). Tờ New York Times đã có 1 miêu tả chân thực về vụ án: "1 trong những vụ án được thực hiện xuất sắc nhất trong lịch sử tội phạm, nạn nhân không bị bắt cóc hay đe dọa, không có 1 sự dằn co, đồ đạc trong nhà được giữ nguyên và đặc biệt không có ai vào và ra trong khoảng thời gian Joseph vào và thời điểm tìm thấy xác...".

Dĩ nhiên, ban đầu người ta cũng nghi ngờ bà quản gia nhưng có chứng cứ ngoại phạm và thời điểm cái xác chết đã làm bà sạch tội. Cảnh sát không tìm thấy bất cứ hung khí, lỗ đạn (chứng tỏ không phải bắn từ ngoài vào) và nhân chứng.

Thế người đàn ông Joseph này là ai ??? Trong giới bài bạc, đây là 1 trong những ông trùm. Joseph học đánh bài từ khi còn rất trẻ và tham gia thị trường bài bạc ngay lúc trưởng thành. Ông có được rất nhiều tiền và danh vọng từ khắp các sòng bài ở New York. Thời điểm 1910 - 1920.. Joseph và cộng sự là Harold Vanderbilt là 1 trong những cặp bài trùng quyền lực nhất nước Mĩ. Và đến tận bây giờ, ảnh hưởng của Joseph trong giới bài vẫn còn đó, thể hiện rõ ở công thức đánh "Elwell Double".

Tài năng của Joseph không những được thể hiện trong bài bạc, Joseph sở hữu rất nhiều kho hàng, tổ chức hơn 20 cuộc đua ngựa cá độ và là 1 người đàn ông hào hoa. Trong 1 lần phỏng vấn, ông đã nói rằng ông đã ngủ với hơn 50 người phụ nữ có chồng, và 1 số có chìa khóa nhà ông (manh mối)... hoặc đó là ông chồng của họ đã ra tay. Ông còn truyền cảm hứng cho nhiều cuốn sách trinh thám, điển hình là "Vụ án của Benson" do S.S. Van Dine viết. Đến giờ,vụ án vẫn chưa bao giờ được giải đáp.

"Không được mạo hiểm, trừ khi bạn chắc chắn về những gì thử thách đó sẽ tiết lộ." - Câu nói của Joseph Bowne Elwell

=================================

Cái chết của Julia Wallace

Vụ án của Julia Wallace là 1 trong những cái chết phòng kín kinh điển nhất, như là được tái hiện từ trong 1 cuốn sách trinh thám nổi tiếng. Nghi can duy nhất của vụ án này là chồng bà, William Herbert Wallace, nhưng ông lại có chứng cứ ngoại phạm ở nơi công cộng.

Không ít người thời bất giờ đã gọi vụ này là "vụ án phòng kín không tưởng mà không ai có thể thực hiện". Nhà phê bình James Agee đã miêu tả: "mọi chi tiết đều quá điên rồ, không tưởng, mọi thứ sẽ không bao giờ được sáng tỏ". Kẻ giết người bí ẩn này đã tự miêu tả hắn là “R. M. Qualtrough.”

Nhưng câu hỏi được đặt ra của cảnh sát là kẻ giết người thực tế có phải là William hay hắn chỉ đang cố tình đổ tội cho anh ??? Cuộc tranh luận về vấn đề đó không bao giờ có lời giải đáp.

Thời điểm vụ án xảy ra, William đã 52 tuổi và sống cùng nạn nhân như 1 cặp vợ chồng trong 18 năm. Ông là 1 điệp viên bảo hiểm của công ti Prudential nổi tiếng, nhưng ông thường công kích cảnh sát là lũ hèn nhát gây nhiều tranh cãi. William còn có sở thích đánh cờ, 1 người trong club đã nói với báo chí: "Nếu ông ta không bị treo cổ vì giết vợ, ông nên bị giết vì chơi cờ quá hay" (ý nói đánh cờ ăn tiền).

Ok, ta đã sợ lược qua, giờ vào chi tiết vụ án.

Câu chuyện xảy ra vào 19 tháng Giêng, 1931

Một buổi sáng thứ 2, William đến club cờ vua để chuẩn bị cá cược như thường lệ. Không lâu sau khi ông tới thì chủ club đã nhận được 1 cuộc điện thoại từ 1 kẻ lạ mặt tự gọi mình là “R.M. Qualtrough”, yêu cầu William tới 25 Menlove Gardens East vào ngày mai để nói về chuyện con gái của ông.

Khi chủ club nói cho William biết về tin nhắn đó thì ông khăng khăng không hề biết 1 ai tên Qualtrough và chưa từng nghe về số nhà 25 phía Tây vườn Menlove. William về nhà vào lúc 6h tối ngày hôm sau.

Cũng đêm hôm đó khoảng 6h30 đến 6h45 tối, có 1 cậu bé đưa sữa đã gặp Julia lần cuối cùng (có bằng chứng ngoại phạm do có người nhìn thấy cậu ấy không đi vào nhà).

Kì lạ, sau khi khẳng định mình không quen biết ai tên là Qualtrough, thì khoảng 7h 3 phút tối đó William đã phóng xe để đi gặp “Qualtrough.” và trên đường đi tới phía Tây vườn Menlove còn dừng lại hỏi đường 1 số người nên có chứng cứ ngoại phạm. Không lâu sau.....ông phát hiện địa điểm phía Tây vườn Menlove thực chất không hề tồn tại mà chỉ có 1 con đường tên là Menlove....William đã đi hỏi từng người 1 tại khu vực đó về khu vực phía Tây vườn Menlove và cái tên “Qualtrough.” nhưng không có ai biết về chúng. William còn yêu cầu cảnh sát tìm giúp ông nhưng không ai có thể biết được số 25 phía Tây vườn nằm ở đâu và ông còn hỏi "Đã 8h chưa ???".Và dĩ nhiên, lúc đó, ông gần như không thể nào bị tình nghi được nữa.

Lần xuất hiện tiếp theo của ông là ở nhà trên con phố Wolverton Street. Hàng xóm nói rằng trông ông lo lắng và có điều gì đó kì lạ. William liên tục đút chìa khóa 1 cách điên loạn rồi đạp cửa xông vào nhà riêng của mình. Bên trong nhà là xác của Julia.

Xác Julia nằm trên ghế trước lò sưởi, 1 bên đầu bị đập mạnh tới mức lòi cả não ra ngoài, sau đó xác định là bị đập 11 lần bởi cây xà beng bị cùn. Máu văng khắp phòng, vệt máu cao nhất là 2m trên tường nhà, trên người nạn nhân mặc 1 cái áo Mackintosh bị cháy 1 nửa của chồng bà (vết cháy còn mới). Sau khi hàng xóm ùa vào, William chỉ nói được rằng: "Chúng đã giết cô ấy, nhìn đầu của Julia đi".

Cảnh sát yêu cầu giáo sư John McFall (giáo sư giỏi) tới xem xét, John xác định Julia bị giêt lúc 6h tối. Sở cảnh sát còn huy động lực lượng đi lục soát mọi căn nhà từ phố Wolverton tới đường Menlove nhưng không tìm  được hung khí khả nghi hay bất cứ thứ gì liên quan đến vụ án.

Quá ít thông tin, cảnh sát đành phải đưa William vào tình nghi số 1 với lí do chán nản chuyện gia đình.

Người dân Liverpool đa số đều đồng tình với cảnh sát. 1 số người dân đặt ra 1 vài giả thuyết khá thú vị: William đang sử dụng thuốc phiện và đã ngoại tình nên mới giết vợ. Willam phát hiện vợ mình bị bệnh nan y nên mới giết cô. Hung thủ là tình nhân của Julia, công ty bảo hiểm giết Julia...

Dĩ nhiên, William có quá nhiều chứng cớ ngoại phạm (có cả chứng cứ ở đồn cảnh sát thì chịu) và Julia không hề có 1 mối quan hệ thân thiết quá mức với ai ngoại trừ chồng, những người bạn của cô đứng ra làm chứng rằng cô không tham gia 1 buổi tiệc hay đi chơi với ai gần đây, và Julia vẫn rất khỏe mạnh nên không thể nào công ty bảo hiểm lại giết cô.

Nhưng tại sao William vẫn bị nghi ngờ à ??? Bởi vì ngoài William thì không có ai có thể làm được vụ án này cả. Hiện trường là 1 phòng kín hoàn toàn, ngoài William bước vào tìm thấy xác thì không hề có ai vào được căn nhà do chỉ có 2 vợ chồng là giữ chìa khóa, cửa sổ đều đóng kín và ống thông khói thì lửa cháy lớn cộng với việc không có dấu hiệu ngổn ngang do ai dẫm đạp. Hơn nữa những người bạn của ông miêu tả ông là 1 người rất thông minh và xảo quyệt làm cho cảnh sát không còn cách nào ngoài đưa ông lên vị trí tình nghi số 1.

Sau nhiều phiên tòa và điều tra, William thoát tội nhưng cuộc sống của ông thì không được tốt đẹp lắm. Hằng ngày hòm thư của ông ngoài thông báo trả tiền chi phí thì còn lại 90% là thư đe dọa.

Ok, bây giờ chúng ta cùng vào phân tích vụ án nhé:

Đầu tiên là “Qualtrough”, tên này có % cao nhất là kẻ giết người, nhưng mà tại sao kẻ giết người lại cẩn thận để William có nhiều chứng cứ ngoại phạm trong khi anh ta là người dễ thế tội nhất ???

Thứ 2, nếu tên đó không phải William thì chắc chắn phải là người thân của cậu vì cuộc gọi đó là vào thứ 2 chơi cờ hàng tuần của club, 1 sự kiện nhỏ, không quan trọng mà chỉ người trong hội mới biết. Julia cũng phải biết anh ta vì nếu có 1 người lạ, 1 người như Julia sẽ không bao giờ để cho hắn vào.

Thứ 3, cuộc gọi cho William quá trùng hợp, anh ta vừa đến club chưa được 1 phút và có người gọi ngay ư ???

Thứ 4 và quan trọng nhất, có phải William đang cố tạo chứng cứ ngoại phạm, bây giờ, bạn bật google map và tìm đường Menlove sẽ phát hiện nó nằm khá gần nhà của William. Thế thì vì sao anh ta không sử dụng bản đồ trên xe mà phải đi khắp khu đó hỏi đường ???

Thứ 5, đó là cách nói chuyện của William khi nói chuyện với cảnh sát : "Đã 8h chưa ???" và việc anh cứ hỏi nhiều người trong khi đã nắm rõ câu trả lời.

Mặc dù thế, có 2 thứ giúp anh thoát tội cực kì dễ là thời gian vụ án và chứng cứ ngoại phạm. William ở đường Menlove vào lúc 6h49 và cậu bé giao sữa nhìn thấy Julia là vào khoảng 6h30 tới 6h45 nên bất khả thi để kết tội. Nếu có thể thì bạn nghĩ William có thể bổ đầu vợ mình 11 nhát rồi dọn nhà sạch sẽ tiêu hủy chứng cứ rồi quay trở lại đường Menlove trong 19p (tính từ lúc thấy William ở đường Menlove cho tới lúc William hỏi đường người đầu tiên) rồi quay lại Menlove.

Khoảng đường từ nhà anh tới Menlove là khoảng 30p đấy nhé.

======================

Căn phòng của Emily

Sợ lược vụ án:

12/11/1907, xác của Emily (hay còn gọi là Phyllis) Dimmock được tìm thấy tại phòng trọ khóa kín, tình trạng bị cắt cổ (cổ gần đứt ra khỏi thân) đến chết.

Kênh Discovery Channel đã đưa vụ án vào top 3 vụ án bí ẩn nhất Anh (chỉ sau "Jack the Ripper" và "Bí ẩn Peasenhall ")

Vụ án được điều tra liên tục trong 4 năm nhưng không bao giờ tìm ra hung thủ.

Cuộc đời của Emily và những chi tiết đáng chú ý:

1. Như đã nói ở trên, xác của Emily, 1 cô gái điếm được tìm thấy tại phòng trọ khóa kín trong tình trạng bị cắt cổ.
2. Phyllis không phải tên thật mà là Emily Elizabeth Dimmock.
3. Cô sinh ở làng Standon, Hertfordshire vào ngày 20/10/1884.
4. Cha Emily quản lý 1 công ty sản xuất bia tên Red Lion.
5. Gia đình cô chuyển nhà 2 lần: vào năm 1895, tới Hitchin và vào năm 1897, tới Bedford.
6. Emily ban đầu làm người ở nhưng sau đó đã được cha cô cho vào làm phục vụ ở khách sạn Swan. Không lâu sau em cô lấy chồng là 1 sĩ quan cảnh sát, em của Emily khăng khăng bắt chị mình nghỉ việc tại nơi đó.
7. Năm 1905, Emily thuê nhà tại số 1 phố Bidborough. Chủ nhà là John William Crabtree, người mà không lâu sau cái chết của cô bị cảnh sát bắt vì kinh doanh nhà thổ.
8. Năm 1906, Emily lấy chồng là Bertram Shaw.
9. Shaw (chồng Emily) làm việc tại 1 nhà hàng ở đường cao tốc, anh thường đi lúc 4h15 chiều và về lúc 11h30 tối. Nhưng vào ngày xảy ra vụ án, Shaw ở lại nhà hàng suốt đêm nên có chứng cứ ngoại phạm của vụ án.
10. Lúc Emily và Shaw có mặt ở nhà, Emily là 1 cô vợ hiền. Nhưng khi Shaw ra ngoài, Emily là hà thiên lộn.

Cái chết của Emily
Thứ 6 ngày 6/11/1907, Emily gặp tình nhân là Robert Wood tại quán rượu Eagle ở đường Royal College. Robert đã lấy và gửi cho Emily 1 tấm bưu thiếp, trong đó ghi: "Em yêu, ta sẽ gặp nhau lúc 8h15 tại phố Rising Sun nhé." và kí tên là Alice để khỏi cho Shaw nghi ngờ.

Tấm bưu thiếp lần đầu được thấy bởi bạn của Emily vào thứ 2 ngày 9/11 và trở thành manh mối đầu tiên của vụ án. Trong khi đó, Shaw vẫn làm việc.

Emily đã dẫn 1 người đàn ông về nhà để xã giao vài phát khoảng 3 đêm. 1 trong số đó là phụ bếp tên Robert Percival Roberts.

Vào đêm 11/11/1907, Robert đang ở Rising Sun với người bạn là Frank Clarke cùng với Emily ở quán rượu Eagle rồi trở về nhà.Đây là lần cuối ta thấy Emily.

Sáng sớm 12/11/1907, mẹ của Emily tới thăm cô. Từ đêm hqua tới khoảng 11h30 sáng khi mẹ Emily tới, không ai gặp Emily (chứng tỏ cô bị giết vào buổi đêm). Mẹ Emily gọi cửa nhưng không ai trả lời nên đành đợi Shaw về mở. Shaw thấy phòng bị khóa bên trong nên gọi chủ nhà mở cửa. 3 người họ là 3 người đầu tiên báo với cảnh sát...

Căn phòng bị lục lọi, những tấm bưu thiếp tình tứ bị đốt cháy có vẻ như để che giấu (Robert không phải người duy nhất gửi bưu thiếp). Bồn rửa của căn phòng dính máu chứng tỏ hung thủ đã làm sạch trước khi bỏ trốn.

Tấm bưu thiếp được tìm thấy bởi Shaw. Và khi đó, Robert đã bị tình nghi là kẻ giết người.

Chứng cứ:
Cuộc phỏng vấn Robert là 1 trong những cuộc phỏng vấn khắc khe nhất, cảnh sát hỏi hết mọi khía cạnh và tất cả những ngưởi lquan đến anh đều bị triệu tập.

Đừng thắc mắc vì sao không xét nghiệm ADN hay vân tay nhé, đây là năm 1907, lúc này chưa có đâu. Điều duy nhất chúng ta biết được là Emily bị cắt cổ từ trái sang phải. Khi giám định dạ dày, cơ quan pháp y xác định khoảng thời gian chết của cô là vào khoảng 3h sáng tới 6h sáng.

Lúc này có lẽ Emily vẫn còn ngủ vì không có 1 vết thương ngoài da nào của sự dằn co, chỉ có 1 vết cắt mạnh ở cổ. Tác động của lực giúp cảnh sát xác định rằng lúc đó hung thủ ở bên phải chiếc giường, nhân lúc đang ngủ mà hắn ra tay nhanh gọn. Thật ra cắt cổ 1 người không phải dễ đâu các bạn, dễ nhất là khi người đó đang không cảnh giác.

Robert Wood được nhìn thấy cùng với Emily tại quán rượu bởi những người bạn của Emily và 1 người quản lý hiệu sách tên Joseph Lambert. Nhưng 1 điều gì đó đã làm Lambert thay đổi lời khai trong quá trình điều tra.

Ngày cuối cùng của Emily, cô nhận được 2 lá thư, 1 lá ta không thể biết được của ai và 1 lá là của Robert. 2 lá đó cô đều đem đi đốt. Lá thứ 2 thực sự không có tên nhưng trước khi đốt thì cô đã đưa cho Robert xem và chính anh khẳng định là do anh gửi.

Sau khi tấm bưu thiếp được tìm thấy, Robert sợ bị liên lụy nên lẩn trốn (không tìm ra do tên ghi trên bưu thiếp là Alice) nhưng do cảm thấy nặng nề nên đã nói với 1 cô gái tên Ruby Yong. Trong 1 lần nói chuyện với bạn. Ruby đã kể ra và cuối cùng, Robert bị bắt.

Robert bị bắt nhưng không thể bị kết tội.
Anh có quá nhiều bằng chứng, thứ nhất là người đã đi cùng anh tới quán rượu tối đó đã đi với anh đến tận nhà. Thứ 2 là hàng xóm đều trông thấy Robert. nên anh được thả tự do
Nhưng nếu không phải Robert giết, thì là ai ????

==========================

Bí ẩn Peasenhall

Bí ẩn Peasenhall là 1 trong những vụ việc đáng chú ý nhất ở Anh trong giới điều tra và là 1 trong những vụ án "bước ra từ tiểu thuyết".

Rose Harsent là 1 hầu gái tại gia đình nhà Crisp tại ngôi làng Peasenhall, Suffolk. Vào Chủ Nhật ngày 1/6/1902, bố của Rose đến thăm con gái bằng cửa sau thì thấy xác của Rose nằm chênh vênh ở cầu thang, xác của cô có nhiều vết đâm chém, bị cắt cổ và trang phục của cô bị bốc cháy (có lẽ để hủy chứng cứ). Bạn đầu, họ nghĩ là do Rose có thai nên mới tự sát nhưng không có hung khí trong vòng khắp khu vực nên xác định là 1 vụ giết người.

Bác sĩ pháp y và cảnh sát đã ngay lập tức có mặt tại hiện trường. Sau khi giám định, người ta phát hiện cô đã chết 4 giờ trước và đang có thai. Cảnh sát còn phát hiện được 1 cuốn sổ bí ẩn trong phòng Rose, trên đó có ghi 1 cuộc hẹn vào lúc nửa đêm với nạn nhân và xác của Rose bị xâm hại. Gia đình Crisp lúc đó tất cả đều ra ngoài từ sáng sớm và có chứng cứ ngoại phạm.

Xác định mức độ nghiêm trọng của vụ án, cảnh sát đã lục soát và tìm được nghi phạm là 1 người đàn ông tên Gardiner. Cuộc thẩm vấn đầu tiên diễn ra, Gardiner khẳng định mình không hề gửi hay có 1 cuộc hẹn nào với Rose, ông nói lúc đó đang ở nhà với vợ và không chỉ vợ ông mà hàng xóm còn khằng định đêm đó Gardiner không hề ra khỏi nhà vào đêm đó.

Gardiner bị triệu tập tới tòa án 3 lần, dĩ nhiên không lần nào kết tội được ông. Vụ án phức tạp đến mức cảnh sát thời bấy giờ không muốn theo đuổi nó nữa và Gardiner được tự do.

Sự dã man của vụ án trên (1 người mang thai bị hiếp và giết chết) đã làm giới báo chí Anh tốn khá nhiều giấy mực trong 1 thời gian dài. Còn về Gardiner, ông bỗng trở thành 1 người nổi tiếng và có mặt trên truyền hình thường xuyên. Mặc dù nhận được khá nhiều thư đe dọa vô danh yêu cầu ông nhận tội, Gardiner vẫn từ chối thay tên đổi họ mà chỉ chuyển từ Suffolk tới Southall ở London....rồi biến mất 1 cách kì lạ.

Mặc dù không có cơ sở để kết tội Gardiner nhưng cảnh sát vẫn tiếp tục điều tra ông và người dân ở Peasenhall. Họ giả thuyết rằng có thể là 1 người nào đó trong làng đã có quan hệ mờ ám với Rose, nhưng gia đình Crisp nói rằng Rose ít khi qua lại với người dân xung quanh nên họ không thể cung cấp chứng cứ.

1 giả thuyết khác là chính bà Gardiner đã giết Rose vì phát hiện ra vụ ngoại tình (có thể có hoặc không) nên đã giết Rose, nhưng việc cái xác có dấu hiệu bị hiếp tại hiện trường và chứng cứ ngoại phạm đã bác bỏ giả thuyết trên.

Những điểm kì lạ của vụ án
1. Chiếc váy bị cháy, chúng ta đều biết là cái xác chết 4 giờ trước, nhưng tại sao chiếc váy lại vẫn còn cháy khi ông bố Rose đến thăm nhỉ ??? Nếu hung thủ cố tình đốt phi tang thì phải đốt ngay và trong 4 giờ ko thể nào còn lại xác.
2. Lời khai của hàng xóm nói rằng Gardiner ko hề ra ngoài, chứ có nói thêm là ra ngoài bằng của trước đâu ??? Tại sao cảnh sát lại chỉ thẩm vấn đến đó ??? Sao họ có thể lấy lời khai trong khi họ còn không biết rằng Gardiner có thể ra ngoài bằng những đường nào nhỉ ???
3. Những bức thư đe dọa của Gardiner có phải do hung thủ gửi hay không ???

===================

Hiện trường đánh đố (chi tiết)

Fred Oesterreich thường xuyên nghe thấy những tiếng động lạ trên gác mái nhà mình trong 1 năm nhưng mỗi lần ông định kiểm tra, cô vợ Dolly lại ngăn cản. Bà nói rằng đó là do ông tưởng tượng.
Nhưng kì lạ là Fred không chỉ có 1 căn nhà. Ông có 4 căn nhà ở Milwaukee, nơi ông làm việc và mỗi lần ông và vợ đi đến 1 căn nhà và qua đêm, ở đó lại có những tiếng động lạ. Không những thế,Fred còn tinh ý phát hiện rằng 1 số đồ vật của ông bị dịch chuyển 1 cách đáng ngờ khi gia đình ông ra ngoài.

Năm 1913, lần kỉ niệm 15 năm ngày cưới, gia đình Oesterreich càng ngày càng lục đục vì tới giờ họ chưa có lấy 1 đứa con.

Câu chuyện chuyển biến vào 1 ngày bình thường, Dolly nói với Fred rằng máy khâu của cô bị hỏng và Fred đã cử 1 người trong nhà máy tới để sửa giúp cô, tên là Otto.

- Sợ lược về Otto: 1 cậu trai cao 1m5, mắt lồi (buggy eyes để biết thêm chi tiết), có khá nhiều mụn trứng cá và đeo mắt kính.

Dần dần, Otto thường đến giúp Dolly và dần thay thế cho Fred khi vắng nhà để trò chuyện. Otto cũng khá thân thiết với ông chủ của mình.... cho tới khi Otto lén lút đi du lịch cùng Dolly. Từ đó, Fred cấm Otto tới nhà mình và tới gần Dolly.

Sau đó, Fred lập thêm 1 nhà máy ở LA và chuyển nhà vài lần.

Cho tới tháng 4/1922, cảnh sát Beverly Hills nhận được một cuộc gọi từ hàng xóm của Fred Oesterreich nói rằng nghe thấy tiếng súng nổ và tiếng thét thất thanh của 1 người phụ nữ. Cảnh sát có mặt, tìm thấy xác của Fred tại phòng khách gần cửa và 1 cửa sổ mở trong nhà (vẫn là phòng kín nhé). Khám nghiệm cho thấy hung khí được bắn tại vị trí rất gần. Trong phòng ngủ của họ, người ta tìm thấy Dolly bị khóa trong tủ.

Giải thích hiện trường: vụ án này có hiện trường rất thú vị nên mình chia ra làm 3 khu vực: phòng khách -> phòng ăn -> phòng ngủ.

1. Phòng khách nơi Fred chết: Cửa ra vào bị khóa, lối từ phòng khách vào phòng ăn có 1 cái cửa, và dĩ nhiên nó khóa từ bên trong phòng khách.

2. Phòng ăn: nơi có cửa sổ mở và có cầu thang lên phòng ngủ.

3. Phòng ngủ: Cửa vào phòng khóa từ bên trong, tủ nhốt Dolly lại bị khóa bên ngoài.

Những đồ đạc đắt tiền bị lục lọi. Còn về Dolly, cô nói rằng lúc đó đang xếp quần áo thì nghe thấy tiếng dằn co trong nhà. Vừa chạy xuống thì nghe tiếng súng nên la lên và bị đánh ngất, khi tỉnh dậy thì thấy nằm ở bên trong tủ quần áo.

Cuộc điều tra ngôi nhà phát hiện mặc dù bị lục lọi nhưng thứ duy nhất bị đánh cắp là 1 chiếc đồng hồ kim cương của Fred.

Ban đầu, cảnh sát nghi ngờ do Dolly làm khi nghe cô nói về những cuộc cãi nhau, cô lập tức chối bỏ và khẳng định mình không liên quan đến vụ án, chưa kể cô còn nằm trong tủ quần áo lúc được tìm thấy. Vài tuần sau vụ án, cảnh sát đào bới vườn nhà Fred nhưng không tìm thấy hung khí và xung quanh khu vực khi nghe thấy tiếng súng đều ùa ra đường nhưng không nhìn thấy ai khả nghi.

Vài năm sau, vợ của nạn nhân gửi 1 nghìn đôla cho cảnh sát trưởng Herman Cline để lật lại vụ án. Lần này, bà cung cấp 1 vật quan trọng đó là chiếc đồng hồ bị mất cắp, Dolly nói rằng tìm thấy nó ở dưới chiếc ghế sofa mặc dù trước đó khi cảnh sát điều tra,họ nhận thấy rằng chiếc đồng hồ bị lấy đi từ chính cổ tay cái xác. Không lẽ lấy đi rồi lại để dưới gầm ghế ???

Khẩu súng được cảnh sát bí mật tìm ra, nó ở bảo tàng La Brea Tar Pits. Nhưng về đêm....bảo tàng đóng kín chứng tỏ hắn đã tới bảo tàng vào buổi sáng để bỏ lại hung khí hoặc có cách nào đó để đột nhập vào buổi đêm. Trên súng có dính máu của Fred.

Tháng 7/1923, Dolly bị bắt vì giết chồng vì lời khai không thuyết phục.

7 năm trôi qua, vụ án chìm vào quên lãng, cho tới khi luật sư Shapiro ra mặt và nói rằng ông có thế giúp cảnh sát điều tra kẻ giết người thật sự. Và thông tin về kẻ tình nghi duy nhất của ông là.... Otto.

Otto đã đứng ra trước cảnh sát và thừa nhận rằng mình giết Fred. Đêm xảy ra vụ án, Otto đã cùng về với Fred và có cuộc nói chuyện xảy ra xô xát với Fred và bắn chết anh. Nhưng thú bị là đêm đó ấy, hàng xóm khẳng định chỉ có 2 vợ chồng về nhà. Chưa hết, lời khai của Otto chỉ nói tới việc anh trốn thoát bằng cửa sổ,nhưng khi cảnh sát hỏi anh làm sao để tạo ra 1 hiện trường kì dị như vậy.

Otto hoàn toàn không biết 1 chút gì và khẳng định lúc mình chạy trốn còn thấy Dolly đứng nhìn. Sau đó, 1 tổ điều tra đã đi theo Otto trong vài tháng nhưng không thấy anh ta liên lạc với bất cứ ai lạ mặt.

Otto sau đó được thả và vụ án khép lại không có 1 chút manh mối nào về kẻ giết người thật sự.

================

Chết đói ????

Mary Jane (spooderman) Barker là 1 cô bé 4 tuổi sống ở Bellmawr, New Jersey. Vào lúc 10:30 sáng ngày 25/2/1957, Mary biến mất khi đang chơi với chú chó spaniel của hàng xóm ở gần nhà.

Sau khi tìm kiếm, cảnh sát Edward Garrity xác định đây là 1 vụ bắt cóc do có 1 dấu chân đàn ông gần 2 dấu chân: của Mary và của chú chó dẫn tới 1 bãi bùn rồi biến mất.

Ngày 3 tháng 3, cô bé Maria Freitta 6 tuổi, hàng xóm của gia đình Barker và chủ chú chó bị mất, cùng với cậu và dì của cô đi tới 1 nhà trọ mà họ vừa mới mua lại. Khi Maria mở cửa buồng ngủ bằng chìa khóa, chú chó của cô xông thẳng ra ngoài. Bên trong buồng có thêm xác của Mary Jane chết đói trong tư thế ngồi, chiếc áo khoác màu xanh của Mary phủ kín đầu cô. Căn phòng bị khóa từ bên trong nhưng chiều cao của Mary còn không với tới được nắm cửa.

Mary được xác định là chỉ chết cách đây 2 ngày, tức là có lẽ cô đã bị nhốt vào trong buồng trong 3 ngày đầu tiên.

Điều kì lạ là căn nhà chỉ vừa mới được phục hồi từ chính phủ, cả chục người đã vào đó để kiểm tra 3 lần nhưng không ai thấy Mary và trong phòng có đầy đủ dấu vết chứng tỏ Mary đã ở trong buồng trong 3 ngày trước khi chết. Thậm chí chủ nhà trước đã đi kiểm tra nhưng không thấy dấu vết của cô và chú chó.

Xét nghiệm cho thấy cô không bị đánh đập, cưỡng hiếp mà chỉ chết đói. Cuộc khám nghiệm còn cho thấy 1 mẩu thức ăn duy nhất trong bụng cô là 1 chút bánh quy socola cùng loại với thứ cô ăn vào buổi sáng cô mất tích. Chú chó đã ở chung với Mary Jane suốt 5 ngày nhưng người ta không thể xác định làm sao nó lại còn sống sót. Trong phòng có nhiều lỗ nhỏ khẳng định cô không bị chết ngạt và trong phòng không có dấu hiệu của khí lạ.

1 số câu hỏi được đặt ra là:

- Ai có thể bắt nhốt Mary vào buồng ngủ của 1 căn nhà đang bị chính phủ quản lí ???
- Dấu chân lạ đó rốt cuộc là của ai ???
- Tại sao Mary lại không được tìm thấy ở 3 lần lục soát căn nhà đó ???
- Có thể tên bắt cóc có họ hàng với Mary hay không ???
- Có phải việc Maria tìm thấy xác bạn cô trong buồng là trùng hợp ???
- Có lẽ nào 1 cô bé 4 tuổi lại bị chết đói trong khi chú chó lại sống 1 cách bth ???
- Đây có phải là 1 vụ án được lấp liếm, 1 sự kiện kì dị hay 1 tai nạn ???

0 nhận xét:

Đăng nhận xét